| Rin Rin
| Tổng số bài gửi : 455
|
$C8 : 1188
|
Điểm cảm ơn : 7
|
Ngày sinh : 11/02/1997
|
| | Tiêu đề: [Fiction c8] Không đề =)) Thu Jan 17, 2013 2:50 pm | | | | | | | Author:Rin Thể loại:kinh dị,huyễn hoặc,cổ đại Nhân vật:tất cả những người tôi quen
- Cô gái , bình… tĩnh nào …. 1 gã râu vểnh run như cầy sấy ns . - Bình tĩnh cái gì ? Còn ko mau chỉ đườg …- cô gái tóc vàg nắm lấy cổ áo gã xếch lên , mắt nhìn hắn trừng trừg. BÙM!!! Cô gái tóc vàg như giật mình , ngước lên trời nhìn pháo hoa vừa bắn . Dòg chữ “Còn ko mau về nhanh.Muội chết chắc “ từ từ biến mất .Cô gái tóc vàg bỗg thấy rùg mình , chắc chắn nee sẽ cho cô 1 trận .Cô thả gã râu vểnh xuốg, tức tốc chạy về huớg ngc lại. Tên râu vểnh ngơ ngác : - Tôi còn chưa chỉ mà .
“Bốp!” -Á ! -Kêu j mà kêu .Kêu đi hỏi đg` mà như đi đòi nợ vậy hả ? –Cô gái nhỏ mặc bộ kimônô trắg quát lên. Cô gái tóc vàg vừa hùng hổ giờ đã ngoan như 1 con mèo nhỏ .Ko dám phản bác câu nào .Tuy nhiên , trong bụng thì đag lẩm bẩm chửi rủa . “Kimono trắg “ lườm “tóc vàg “ cháy mặt . “Bốp!” Dù đã cố né nhg “tóc vàg” vẫn dính “quạt thần chưởg ” 1 cú headshot. -Á .Nee à … nee đánh nữa e ngốc đi đấy –tóc vàg dùg ánh mắt tội nghiệp nhìn “kimono trắg “. Cô khẽ hừ mũi , thu cây quạt lại , giọg đầy đe dọa : -Chứ lần sau còn dám nữa ko ? Rin . Rin gật … à ko , lắc đầu liên tục (1 ngày cũng phải hơn chục lần thế này ) , bụng thầm nghĩ : “sao ngu quá , biết bà biết đọc suy nghĩ mà vẫn…”. Mà Neko này , nee lấy đâu ra pháo và quạt á ? Muội tưởg Neehết tiền rồi mà ????-Rin ns vs lên trc Neko vênh mặt tự hào , nói ra chiều tự hào lắm. -Tự dưg có, thế ms hay chứ . Rin lắc đầu ngán ngẩm , trộm nghĩ “Chớ ko phải nhặt à ”. Neko mặt biến đổi liên tục , từ hồng sag tím từ tím sag đỏ. -RIN… “Biết ngày mà ”Rin chặc lưỡi , 3 chân 4 cẳg chạy mất. Neko vội đuổi theo . 2 người họ chạy bỏ lại sau lưg rág chiều đỏ ối và 1 chút bóng tối của những bóg cây. Chap 1 : Miêu nữ và pháp sư. Tôi chống nạnh thở dốc , đg` núi ngày càg hiểm trở mà chẳg hiẻu sao nee vẫn đi rất nhanh . Tôi vơ tạm cành cây làm gậy chốg , gắg sức lết theo nee. -Nee này … sao nee còn “hăg ” tkế ? Nee quay lại , thờ ơ ns : -Vì ta ko phải người… Có lẽ tkế ~ Nee của tôi đúg là ko phải người , mà là “miêu nữ”(yêu mèo ) 1000 tuổi .nhiều khi tôi dành thời gian để tính toán . Như luc này đây , tôi đag tự hỏi 1000 năm rốt cuộc là “bao nhiêu lâu ”? Tất cả là bao nhiêu ngày ? Bao nhiêu năm ? Bao nhiêu thág? Nhg càg tính càg rối , càg ngày càg loạn.Có lẽ là rất lâu , đủ lâu để con người sốg và chết đi hàng chục lần .Vậy trog khỏag thời gian dài đẳg đẵg mà tưởg như vô tận ấy , nee đã sốg tkế nào ? Ở nơi đâu và ra sao ?Con người có thọ lắm cũg đến 100 năm là cùg , tkế nhg nee đã sốg rất lâu , đủ để làm người 10 lần .Liệu có cô đơn ko ? Những 1000 năm , hẳn là rất cô đơn… -Rin … nhanh nào , chúng ta phải tìm thấy nhà dân trc’ khi trời tối –tiếg Neko từ cuối con đg` vọng lại , tôi khẽ mỉm cười. Ít nhất từ bh Neko sẽ ko còn cô đơn… cho đến khi tôi “ biến mất ” Trời sẩm tối , tôi và Rin vẫn chưa tìm thấy nhà dân , chẳg lẽ tôi tính sai ?Núi dù có hoag vu ít ra vẫn phải có nhà dân chứ ? Bóng đêm ập đến chùm lên những cái cây , khung cảnh thật điêu tàn . -Nee , chỗ đó có ánh đèn kìa …-Rin im lặg suốt từ nãy đến h bỗng reo lên. Khuất sau rừg tre già là 1 ngôi nhà nhỏ .Áh đèn hắt ra từ đó … -Có ai ko ? – Tôi lên tiếg . “kẹt” cánh cửa khẽ mở ra , 1 người thò đầu ra ,run run hỏi . -Ai… ai đó ? Tôi dùng giọg thân thiện hết mức . - Ctôi ms đến vùg này , đi qua đây thì trời đã tối.Có thể cho ctôi tá túc 1 đêm ko ? “RẦM” tiếg cáh của đóg lại ngay tắp lự. - Là … là sao ? – Tôi ngơ ngác quay qua hỏi Rin ,Rin nhún vai tỏ ý “cũng ko hiều”. Vậy là 2 tỉ muội lủi thủi bỏ đi. Gõ cửa hàg chục nhà thì 9 nhà lắc đầu , 1 nhà … đuổi đi. Chuyện j xảy ra ở đây vậy ? Mặt trăg đã lên cao , quá nửa đêm rồi , kiểu này chắc phải lấy “trời” làm nhà , đất làm “chăn quá ”. -Đây , dừg đây thôi , tôi nhìn Rin rồi chỉ tay vào thân cây có vẻ chắc chắn. Rin khẽ rùg mình , con bé sợ ma , tôi biết , nhg biết làm sao ? -Rin , em lên càh cây ngủ đi , ta ở dưới cho – tôi vỗ vai Rin , cười cười. Rin thì thào : -Ko sao chứ ?Đk ko Nee? -Đc rồi em lên đi , ta ko phải là người mà – tôi nháy mắt , cởi túi đồ vải hành lý đặt xuốg gốc cây làm gối tựa , nhắm mắt hờ cho Rin yên tâm , Ko gian đêm sau mấy tiếg “loạt soạt” từ Rin thì trở nên tĩnh lặg.Bầu trời đêm , duy chỉ có mặt trăg tròn vành vạnh.1000 năm , có baonhiêu lần trăg mọc ròi lặn ? Tôi cũng chẳ nhớ nổi .Còn bao nhiều lần trăg mọc mà tôi đc ngắm nữa đây ? Hẳn là rất nhiều. Nhg còn e gái kết nghĩa của tôi ? Sẽ còn bao nhiêu ngày đc ngắm trăg cùng nó ? Quãg đời con người thât quá ngắn ngủi , tựa như cái chớp mắt của luân hồi.Nhg cho đến ngày cuối cùg , tôi sẽ vẫn ở bên Rin.
Cho đến ngày đó…. ……………………….
| | | | |
|