Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
3963 Số bài - 20%
[FC1] Như i li espresso ấm! I_vote_lcap[FC1] Như i li espresso ấm! I_voting_bar[FC1] Như i li espresso ấm! I_vote_rcap 
Fullmoon (3963)
3112 Số bài - 16%
[FC1] Như i li espresso ấm! I_vote_lcap[FC1] Như i li espresso ấm! I_voting_bar[FC1] Như i li espresso ấm! I_vote_rcap 
Butchi (3112)
2008 Số bài - 10%
[FC1] Như i li espresso ấm! I_vote_lcap[FC1] Như i li espresso ấm! I_voting_bar[FC1] Như i li espresso ấm! I_vote_rcap 
Mizu_Lucifer (2008)
1867 Số bài - 9%
[FC1] Như i li espresso ấm! I_vote_lcap[FC1] Như i li espresso ấm! I_voting_bar[FC1] Như i li espresso ấm! I_vote_rcap 
Afuro (1867)
1752 Số bài - 9%
[FC1] Như i li espresso ấm! I_vote_lcap[FC1] Như i li espresso ấm! I_voting_bar[FC1] Như i li espresso ấm! I_vote_rcap 
Con Cáo (1752)
1686 Số bài - 8%
[FC1] Như i li espresso ấm! I_vote_lcap[FC1] Như i li espresso ấm! I_voting_bar[FC1] Như i li espresso ấm! I_vote_rcap 
Ocean Eyes (1686)
1645 Số bài - 8%
[FC1] Như i li espresso ấm! I_vote_lcap[FC1] Như i li espresso ấm! I_voting_bar[FC1] Như i li espresso ấm! I_vote_rcap 
Tiểu Yến (1645)
1368 Số bài - 7%
[FC1] Như i li espresso ấm! I_vote_lcap[FC1] Như i li espresso ấm! I_voting_bar[FC1] Như i li espresso ấm! I_vote_rcap 
Kam-tan (1368)
1309 Số bài - 7%
[FC1] Như i li espresso ấm! I_vote_lcap[FC1] Như i li espresso ấm! I_voting_bar[FC1] Như i li espresso ấm! I_vote_rcap 
Anita (1309)
1301 Số bài - 7%
[FC1] Như i li espresso ấm! I_vote_lcap[FC1] Như i li espresso ấm! I_voting_bar[FC1] Như i li espresso ấm! I_vote_rcap 
Okomi Eba (1301)

Các bài gửi mới nhấtNgười gửi cuối
ENKA
ENKA
Butchi
Cà Chua
Butchi
Butchi
Butchi
Ocean Eyes
Ocean Eyes
Ocean Eyes

[FC1] Như i li espresso ấm!Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Tác giả

sakuraimai
sakuraimai
Hiện:
Gà con
 Gà con
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 167
$C8 $C8 : 137
Điểm cảm ơn Điểm cảm ơn : 9
Ngày sinh Ngày sinh : 14/10/1996
Bài gửiTiêu đề: [FC1] Như i li espresso ấm! [FC1] Như i li espresso ấm! EmptySat Jun 30, 2012 9:17 am
title: Như 1 li espresso ấm!
. author: imai ( Linh Lan)
. disclaimer: Các nhân vật thuộc về tác giả
. rating: T
. genre: Romance
. pairing:
. summary: .....
Như Một Ly Expresso Ấm


“ Bởi vì đã đánh mất quá nhiều nên đánh mất thêm cũng không sao
Bởi vì đã tổn thương quá nhiều nên tổn thương thêm cũng không sao
Bởi vì trái tim đã chịu quá nhiều đau đớn nên chịu đựng thêm cũng không sao…”

Mỗi sáng bắt đầu với li expresso thơm nồng và bản nhạc của Adele luôn khiến Lan thấy bình yên. Đó cũng là khoảng thời gian duy nhất Lan có thể trở về với con người thật của mình. Không ồn ào, náo nhiệt với những nụ cười gượng gạo, tất cả chỉ như cụm khói nhẹ nhàng quyện vào không khí, lặng thinh.

Đà Nẵng hôm nay lộng gió thay cho những ngày hè nóng nực trước đây. Lan mở cánh cửa sổ, hít hà hơi mát sáng sớm, bất chợt cảm thấy lòng nhẹ nhõm hẳn. Màn hình chiếc điện thoại vẫn để nguyên tin nhắn từ Linh tối qua. Chỉ một dòng gọn nhỏ : “ Mình chia tay đi!” để kết thúc 3 năm quen nhau và kết thúc luôn 7 năm bạn bè. Lan không đau bởi trái tim đã chịu quá nhiều nỗi đau khác đến mức đau là thói quen. Chỉ là thêm lần nữa Lan lại một mình nơi chốn đông người. Ừ, chỉ là thêm lần nữa thôi.

Lan mới học lớp 11 nhưng so với các anh chị lớp trên, Lan có kinh nghiệm sống nhiều hơn hẳn. Và chẳng đáng ngạc nhiên khi mọi người đều tìm đến Lan như một bác sĩ tâm lí. Lan không chắc mình giỏi nhưng nhìn những người bạn mỉm cười trở lại, Lan cũng thấy ấm lòng hơn. Bệnh nhân của Lan có thể là những cô chú, anh chị hay các bạn cùng trang lứa. Riêng lần này bệnh nhân của Lan là chính bản thân mình. Một tháng thôi, Lan sẽ quên Linh và sống tiếp.

Trong những câu chuyện teenstory từng đọc, thường những ai sau khi chia tay sẽ tập đi những con đường mới, những thói quen mới để không nhớ đến người xưa. Lan đã định vậy rồi lại thôi. Lan không nghĩ mình cần thay đổi, nếu có cũng chỉ là khắc phục những thói quen xấu. Lan sẽ luôn là chính Lan, bất kể có Linh bên cạnh hay không.

Sau mấy năm đi đôi, hôm nay Lan bước xuống con đường Bạch Đằng một mình. Lan vẫn ăn mặc cá tính như ngày nào, có phần mạnh mẽ hơn xưa. Đã nói rồi, Lan vẫn là Lan mà. Nhìn những cặp đôi đi bên nhau, Lan chỉ thầm mỉm cười và chúc họ hạnh phúc. Lan sẽ không ghen tị vì quãng thời gian ấy Lan cũng từng có. Chậm rãi ngắm nhìn dòng sông Hàn về đêm, bao kí ức lại ùa về. Những kí ức đẹp đẽ, những cái nắm tay ấm áp và ngàn lời nói ngọt ngào. Một thời đã xa phải không Linh?

Quán kem New Zeland không quá đông đúc. Chọn cho mình chỗ ngồi đầy gió với tầm nhìn hướng về dòng người, Lan bỗng cảm thấy buồn. Và rõ là nó càng đậm thêm với vị lạnh của kem. Lan muốn khóc nhưng sự mạnh mẽ sau mỗi lần đau khiến Lan kiềm chặt nước mắt mình. Nếu có Linh ở đây, chắt hẳn cậu ấy sẽ chìa đôi bờ vai cho Lan. Chỉ là Linh không có mặt và cũng không có bờ vai nào cả. Trời nổi gió ùa vào Lan. Toàn thân Lan run rẩy trong cái lạnh bất ngờ. Đến cả ông trời cũng đối xử với Lan phũ phàng vậy sao?

- Mình nghĩ là Lan không thích hợp ngồi ở đây vào giờ này.

Một giọng nói thân thuộc vang lên. Khẽ đưa tay quệt ngang mắt, Lan xoay đầu lại. Qua ánh đèn đường hắt vào mờ ảo, Lan không thể xác định rõ đó là ai. Nhưng Lan không muốn bất kì ai thấy Lan trong bộ dạng này. Vì vậy, Lan vội vàng đứng dậy, nói nhỏ:

- Umh, xin lỗi. Có lẽ bạn nói đúng. Mình cần về nhà.

- Mình sẽ đưa Lan về.

Lan bị choáng. Một người Lan chưa rõ là ai muốn đưa Lan về nhà ư? Không thể được, Lan không muốn ai thấy mình yếu đuối thế này mà. Ngay khi Lan định bước đi theo hướng ngược lại thì bàn tay Lan đã bị kéo đi một cách mạnh mẽ. Dùng hết sức giật ra khỏi bàn tay đó nhưng bất lực. Lan buộc mình phải đi theo con người kì lạ mà rất thân quen kia.

Sau một hồi im lặng bước theo người trước mặt, Lan bỗng thấy ấm hẳn lên. Lúc này Lan mới nhận ra mình đang được dẫn vào một quán cà phê theo kiểu Nhật pha chút Tây. Ngay khi bàn tay Lan được thả ra thì toàn bộ người Lan bị ấn vào một cái bàn gần đó. Người lạ hướng về phía quầy tiếp tân để gọi thức uống. Lúc này đây, có lẽ Lan nên chạy đi nhưng ánh mắt Lan đang chăm chú ngắm nhìn những bức tranh sơn dầu cổ kính. Thật không ngờ ở Đà Nẵng lại có một quán cà phê đậm chất yên bình như vậy.

- Lan vẫn rất thích tranh nhỉ?

Như đứa trẻ bị bắt quả tang, Lan xấu hổ cúi gằm mặt xuống không dám nói gì. Rồi Lan chợt nghĩ, tại sao mình lại phải sợ hãi như vậy cơ chứ. Lan vốn luôn mạnh mẽ mà. Thấy vậy, Lan vội vàng gỡ rối:

- Ah thì đó là sở thích mà. Nhưng xin lỗi bạn, chẳng phải bạn nói sẽ đưa mình về nhà sao và bạn là ai? Chúng ta có quen nhau ?

Phía đối diện có vẻ như đang cười rất thoải mái. Lan không hiểu, thậm chí cảm thấy hơi khó chịu. Mà tại sao cái quán này lại bố trí đèn để không thấy rõ mặt người đối diện thế nhỉ. Đang bực tức trong lòng thì người lạ chồm người qua để lộ rõ khuôn mặt mình. Lan ngạc nhiên cực kì.

- Chúng ta quen nhau chứ và vẫn đang học thêm với nhau đúng không Lan? Thật không ngờ bạn bè 6 năm mà không nhận ra nhau. Như vậy có đáng trách quá không Lan?

- Ơ, Hưng ư?

- Haiz, ít nhất là Lan cũng còn nhớ tên mình đấy. Coi như giảm bớt tội cho Lan nhưng Lan vẫn phải đền bù cái gì đó cho mình chứ nhỉ?

Không thể nào. Hưng đang làm gì ở đây. Học sinh Lê Quý Đôn thường rất bận rộn cơ mà. Đã vậy còn bị Hưng bắt gặp trong tình trạng thê thảm như vậy. Ôi, thật không biết làm sao đây.

- Hì, thôi cho xin đi. Coi như nợ một lần nhé! Mà mấy lần làm quà tặng ông, tui chưa lấy tiền là may. Vậy mà giờ mới có xí đã đòi lên xuống là sao?

- Ái chà, coi bộ có sức sống lại rồi đấy. Tôi tưởng bà hôm nay lên mây rồi để tôi còn lấy được vài thứ. Cuối cùng thành công cốc. Tốn thời gian mời bà vào đây mua chuộc.

- Lộ bản tính rồi nha! Tưởng dễ mà lấy được đồ của tôi à. Không dễ đâu. Còn lâu…

Hưng rú lên cười như người điên rồi vội vã im lặng ngay khi thấy mọi người chung quanh nhìn vào mình. Cho đáng tội đụng đến Lan này! Nhưng Lan bất chợt thấy thoải mái hơn, không còn buồn nữa. Coi như hắn cũng làm được điều tốt. Lan mỉm cười nhẹ, rất nhanh và may là Hưng kịp nhìn thấy. Vậy là mục đích chính của Hưng đã hoàn thành. Chỉ cần nhìn thấy nụ cười ấy còn trên gương mặt Lan thì Hưng làm gì cũng được.

Chị phục vụ viên bưng ra cho một li expresso nóng hổi và một li expresso đầy đá. Không quên kèm theo lời chúc rất chuyên nghiệp: “ Chúc hai em ngon miệng!”. Hưng gật đầu tỏ ý cảm ơn trong khi Lan nhìn vào li expresso của Hưng một cách khó chịu.

- Này, nếu muốn đổi li thì cứ nói. Không cần phải nhìn chăm chú với ánh mắt ấy đâu.

- Ông bị điên à, uống expresso mà uống lạnh là sao? Mất hết vị ngon của sữa và cà phê. Chẳng thà ông gọi luôn li cà phê lạnh và sữa lạnh riêng biệt cho nhanh.

Nói rồi, Lan xin thêm cái li. Múc từng muỗng từ li của mình rồi của Hưng vào li. Sau đó lại lấy phần của mình đổ vào li của Hưng. Nếm thật kĩ càng như đứa trẻ chơi trò bán hàng. Lan làm việc đó chăm chú đến nỗi không để ý thấy ánh mắt Hưng đang lấp lánh nhìn Lan rất chăm chú. Có vẻ Lan không biết ý định của Hưng khi gọi như vậy. Cứ coi như nó là bí mật đi các bạn nhỉ! Kết thúc, Lan đẩy li expresso ấm về phía Hưng.

- Cứ tạm uống vậy đi. Không còn nóng như trước nhưng đủ ấm để thưởng thức vị ngon của cà phê, sữa và kem.

- Ôi, đúng là con gái. Ưng bày ra đủ thứ rườm rà, lắm chuyện.

Lan lè lưỡi tỏ rõ thái độ: “ Ừ thì do đây là con gái!” rồi chăm chú vào li expresso của mình. Hưng chỉ cười thầm. Hưng cũng rõ uống expresso là phải uống nóng lắm chứ nhưng uống li expresso do chính tay Lan pha chẳng phải sẽ ngon hơn rất nhiều sao.

Suốt quãng đường về, cả Hưng và Lan đều im lặng. Với Lan là do vị ấm, ngòn ngọt của hỗn hợp cà phê, kem, sữa còn đọng lại nên Lan không muốn nói gì. Với Hưng là sự thích thú sau phi vụ thành công vừa rồi. Và trên con đường Bạch Đằng đêm hôm ấy, có vẻ như gió không còn lạnh chút nào nữa.

Trước khi bước vào nhà, Hưng kéo giật tay Lan. Bị choáng lần nữa, Lan bực tức quay lại:

- Lần sau đừng làm thế nữa, khùng ạ!

- Ừ thì tôi khùng nhưng còn đỡ hơn người hôm nay có chuyện mà còn cố tỏ ra mạnh mẽ đến nỗi suýt ngã gục. Thế rốt cuộc vị bác sĩ tâm lí này hôm nay có chuyện gì?

- Ông biết để làm gì?

- Để giúp chứ làm gì. Còn nhớ lần bà giúp tôi sau việc của Hà không. Giờ tôi muốn giúp lại được chưa?

- Tốt đột xuất quá nhưng tôi tự giải quyết được. Tôi giúp được ông thì chẳng nhẽ không giúp được mình. Tối nay như vậy là quá đủ để ông trả nợ rồi đấy. Ông về đi!

- Có nhiều chuyện không phải cứ dựa vào mình là được đâu Lan. Đôi khi bà cũng cần phải dựa dẫm vào ai đó chứ.

- Vậy ông muốn tôi dựa vào ai? Ông ư? Không, tôi không cần. Ông chẳng là cái quái gì cả.

Như phát hiện mình vừa nói điều gì sai lầm, Lan vội vã giật mạnh tay ra khỏi Hưng, chạy thẳng lên phòng. Tất cả chỉ để che dấu cho dòng nước mắt đang lăn dài. Tại sao chứ? Hưng hiểu gì về tôi mà cứ phán xét như vậy? Lan lăn ra khóc nhưng không quá ầm ĩ. Giờ đây sự trống trải lại ùa tới. Sau tất cả, Lan vẫn một mình.

Điện thoại chợt vang lên báo hiệu có tin nhắn. Lan vội vã chụp lấy. Không phải là Linh mà là một số lạ. Mệt mỏi bấm nút mở.

“ Hưng đây. Điện thoại luôn mở cho Lan gọi đến. Việc hồi nãy Hưng không giận đâu. Ngủ ngon”

Không thèm lưu số điện thoại lại, Lan vứt chiếc điên thoại sang một bên rồi bất chợt nhìn ra bầu trời đêm. Một cơn gió lại tràn vào, hong khô nước mắt trên khuôn mặt Lan. Lan mỉm cười nhẹ. Ừ, ngủ ngon!

****************
“ What doesn‘t kill you makes you stronger
Stand a little taller
Doesn’t mean I’m lonely when I’m alone.

What doesn’t kill you makes a fighter
Foots step even lighter
Doesn’t mean I’m over cause you’re gone.

…”
Bản nhạc báo thức “ Stronger” vang lên ngay lập tức bị Lan nhấn dừng. Không phải Lan muốn ngủ thêm mà đơn giản Lan đã dậy từ lâu và cần yên tĩnh. Lí do khiến Lan dậy sớm hơn báo thức là do tin nhắn đến không – thể - trễ – hơn từ Hưng: “ Hey guy! Wake up!”. Thật sự Lan bắt đầu thấy phiền thêm phần hối hận khi cho Hưng số điện thoại năm lớp 10. Thế đấy, nào có ai biết giờ mọi rắc rối lại nằm trong khoảng thời gian đó. Lắc đầu ngao ngán, Lan bước ra khỏi giường để đón làn khí lạnh tràn vào. Lại một tin nhắn gửi đến. Lại là Hưng. Lan muốn xóa ngay tin nhắn ấy đi nhưng điện thoại Sony buộc phải đọc rồi bạn mới được xóa: “Sáng nay hơi lạnh nhỉ, uống một li expresso đi và đừng lười nữa. Hè nhưng vẫn phải học thêm mà.” Và Lan không xóa tin nhắn. Đơn giản nó làm Lan ấm lòng, thật sự.

Ngày tiếp theo trong kế hoạch của mình, Lan quyết định lên thư viện thành phố. Nếu những người thất tình thường chọn chỗ khuất, ít nắng, ít gió thì Lan là một ngoại lệ. Chỗ Lan ngồi rất mát, thoáng đãng, nó ngập nắng với những hàng cây trải dài. Lan luôn yêu mến và muốn gần gũi thiên nhiên mà. Lan ngồi xuống, bắt đầu hòa mình vào từng trang sách. Những câu chuyện về tấm lòng con người, nghị lực, quyết tâm của họ khiến Lan thấy yên ả. Đà Nẵng bắt đầu hửng nắng, quay về cái nóng đúng chất miền Trung của dải đất này. Không gian im lặng bỗng ồn ã với tiếng xào xạc của lá khô cạ vào đất. Lan cất cuốn sách, không đọc nữa mà chuyển sang vẽ. Lan vẽ nhanh, với màu đen duy nhất nhưng sống động những đường nét. Lan vẫn vẽ cây cảnh, với cùng gam màu đó nhưng Lan tin, bức tranh này không buồn, nó ngập xúc cảm bình yên pha chút vui củ Lan. Chắc chắn là vậy. Và Lan sẽ vẽ mãi đến quên cả thời gian nếu không bị giật mình bởi tiếng tin nhắn vang lên. Vẫn từ kẻ mà Lan không hề muốn thấy tin nhắn. Hưng. Lan thầm nghĩ, lần này sẽ là cái gì nữa đây. Nhưng khi mở tin nhắn ra, nó trống rỗng. Không tin vào mắt mình, Lan ấn đóng mở liên tục như để kiểm tra. Cho đến lần thứ mười trở lên, Lan mới buộc phải chấp nhận rằng Hưng đang giỡn mình. Và nếu có mặt kẻ chủ mưu ở đây, Lan nhất định sẽ cho kẻ ấy một trận vì tội phá hoại cảm hứng sáng tác. Ý nghĩ mới lóe lên thôi mà ngay lập tức, “ đương sự” đã có mặt như trò đùa trớ trêu của số phận.

- Ái chà, không biết ai khiến cho quý cô kia tức giận quá vậy kìa. Nói thật, quý cô mà tức giận nhìn xấu lắm.

- À vâng, cảm ơn ngài Hưng đã quan tâm. Tôi thừa biết mình xấu không cần ngài phải lo. Nhưng ngài có thể giải thích cho tôi cái tin nhắn vô nghĩa này không?

- Thì như quý cô đã nói đấy. Nó vô nghĩa.

- Thì ra là nó VÔ NGHĨA.

Lan nhấn mạnh những chữ cuối cùng rồi vội vã cất hết sách vở, bước thẳng đi mà không thèm quan tâm đến dáng người tội nghiệp kia. Lan tức muốn xì khói cho thái độ dửng dưng của hắn. Lan xin rút lại cái cảm giác “ thì ra cũng có điểm tốt” sáng nay với hắn. Ác quỷ như hắn thì không bao giờ có thể tốt được. Có chăng cũng chỉ là trò đùa của riêng hắn thôi. Chợt Lan khựng lại, tại sao mình lại quan tâm đến hắn nhiều đến thế chứ? Không, không thể để hắn khiến mình xoay như chong chóng vậy được. Lan nói rồi xoay xoay đầu mình để lấy lại tỉnh táo. Và Lan thấy Linh. Chính xác là Linh, người đã bỏ rơi Lan cách đây hai ngày, đang vui vẻ bên cạnh một người con gái khác. Nói “ người con gái khác” cũng hơi xa lạ vì đó chính là bạn cùng học của Lan. Lan vội vàng núp đi, lẳng lặng nhìn hai con người ấy, cười nhạt với sự chua xót, cay đắng trong lòng.

- Vậy đó chính là lí do khiến Lan thẫn thờ vào hôm qua. Lan bị Linh bỏ rơi sao?

- Đừng nói về Linh như vậy. Không phải mình Linh có lỗi, bản thân Lan cũng có lỗi.

- Đến cuối cùng Lan vẫn cứ ôm tổn thương về bản thân trong khi Linh cứ vui chơi và không hề biết gì?

- Đừng lo, 1 tháng thôi rồi Lan sẽ quên tất cả.

- Được, 1 tháng. Hưng sẽ giúp Lan.

Hưng nói và làm thật. Bất kể Lan ở đâu hay làm gì Hưng đều đi theo. Dường như Hưng sợ Lan sẽ ngã quỵ vì nỗi đau bất cứ lúc nào. Ban đầu, Lan tìm mọi cách để trốn khỏi Hưng. Nhưng sau vài lần thất bại, Lan thấy quen rồi để yên cho Hưng bên cạnh mình lúc nào không rõ.

Ba tuần trôi qua chóng vánh với Lan. Lan thực sự thấy mình mạnh mẽ hơn, thực sự có thể quên được Linh. Và Lan muốn cảm ơn Hưng. Qua những ngày Hưng bên cạnh mình, Lan đã không phải một mình chống chọi như Lan vẫn tưởng. Có Hưng bên cạnh khiến Lan cảm thấy ấm áp. Hưng dần trở thành một con người quan trọng với Lan mà Lan không muốn đánh mất. Chưa hẳn là thích nhưng nhiều hơn là bạn. Lan cần Hưng rất nhiều. Nhưng còn Hưng? Hưng chưa một lần nói rõ mục đích cho những hành động của mình. Lan cũng không muốn hỏi. Sau một tháng này rồi Hưng sẽ bên cạnh Lan tiếp hay sẽ bỏ đi như Linh? Lan thoáng chìm vào mơ hồ. Rất nhanh thôi để rồi bị kéo về hiện tại bởi tiếng nhạc “ Goodbye” vang lên. Có lẽ là Hưng, Lan nghĩ vậy. Nhưng không phải, là Linh. Lan thoáng run rẩy, đắn đo với suy nghĩ của mình. Và Lan quyết định bắt máy.

- Linh à, có chuyện gì vậy?
- Lan ơi, chúng mình có thể bắt đầu lại được không? Mình chợt nhận ra không ai bằng được Lan cả. Linh rất nhớ Lan. Mình quay lại nhé! Lan vẫn còn yêu Linh mà đúng không?

Ngạc nhiên là Lan cười thoải mái, có phần sung sướng nhiều hơn. Phải, Lan yêu Linh vào ba tuần trước, con giờ thì không. Quả như người ta vẫn nói, con người sao quá vô tình. Bất chợt, Lan nhớ Hưng kinh khủng. Sau khi giải quyết xong với Linh, Lan sẽ gọi và gặp Hưng, nhất định.

- Theo khoa học chứng minh, 90% con trai muốn quay lại với người bạn gái cũ là do có vấn đề với người bạn gái hiện tại. Với Linh, Lan là gì và Vy là gì? Hãy biết trân trọng tình yêu mà mình đang có đi Linh. Đừng để đến lúc đánh mất nó rồi mới hối hận nếu không, Linh sẽ không bao giờ có được tình yêu đích thực đâu. Lan yêu Linh nhưng với tư cách một người bạn, không hơn đâu Linh à. Và cảm ơn Linh vì đã chia tay Lan để Lan nhận thấy, Lan có nhiều người yêu thương Lan hơn Lan tưởng. Lan đã tìm được người khác rồi và mong Linh cũng sẽ tìm được người đó. Chúc Linh hạnh phúc!

Kết thúc cuộc gọi dài, Lan vội dò tìm dãy số quen thuộc. Hồi hộp nhấn gọi rồi hồi hộp nghe từng tiếng tút dài vang lên. Ngay khi Hưng bắt máy, Lan đã nói:

- Hưng ơi, không cần một tháng đâu. Ba tuần thôi là quá đủ rồi. Giờ Hưng đưa Lan đi uống expresso ở nơi đó được không? Lan nhớ Hưng lắm.

Ở đầu dây bên kia, có một chàng trai mỉm cười hạnh phúc. Ba tuần chờ đợi và kết quả không quá tồi. Ừ, Hưng chắc chắn đưa Lan đi uống expresso ngay đây. Nhớ Hưng à? Hưng thì nhớ và yêu Lan từ cách đây ba năm rồi, cô bé ạ!

****************
Các bạn hãy thử tưởng tượng Lan và Hưng sẽ nói gì khi gặp nhau nhỉ? Tôi không biết đâu nhưng chắc chắn nó sẽ ngọt ngào như vị của cà phê, sữa và kem quyện vào nhau vậy. Sóng sánh để bắt đầu một ngày mới tốt đẹp đúng không. Và các bạn sẽ tìm được một ai đó thật tốt ngay thôi. Chúc vui vẻ nhé!

Vũ Linh Lan
5/2012


Chữ ký của sakuraimai

Tài sản của sakuraimai

Tài sản
Tài sản:



Được sửa bởi sakuraimai ngày Sat Jun 30, 2012 9:48 am; sửa lần 1.

Ocean Eyes
Ocean Eyes
Hiện:
Hải Âu
Hải Âu
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 1686
$C8 $C8 : 1377
Điểm cảm ơn Điểm cảm ơn : 79
Ngày sinh Ngày sinh : 18/11/1994
Lover Lover : Akitsune Teru
Bài gửiTiêu đề: Re: [FC1] Như i li espresso ấm! [FC1] Như i li espresso ấm! EmptySat Jun 30, 2012 9:36 am
Nàng ơi, bổ sung thêm phần giới thiệu fic nha


Chữ ký của Ocean Eyes

Tài sản của Ocean Eyes

Tài sản
Tài sản:


sakuraimai
sakuraimai
Hiện:
Gà con
 Gà con
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 167
$C8 $C8 : 137
Điểm cảm ơn Điểm cảm ơn : 9
Ngày sinh Ngày sinh : 14/10/1996
Bài gửiTiêu đề: Re: [FC1] Như i li espresso ấm! [FC1] Như i li espresso ấm! EmptySat Jun 30, 2012 9:38 am
cho tôi xin mấy cái mục vs lại phần vd
chứ tôi k quen mấy cái đó TT^TT


Chữ ký của sakuraimai

Tài sản của sakuraimai

Tài sản
Tài sản:


Ocean Eyes
Ocean Eyes
Hiện:
Hải Âu
Hải Âu
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 1686
$C8 $C8 : 1377
Điểm cảm ơn Điểm cảm ơn : 79
Ngày sinh Ngày sinh : 18/11/1994
Lover Lover : Akitsune Teru
Bài gửiTiêu đề: Re: [FC1] Như i li espresso ấm! [FC1] Như i li espresso ấm! EmptySat Jun 30, 2012 9:43 am
Vd đây:

Trích dẫn :
. title: Questioning Desserts
. author: Othello.Syndrome
. translator: Glaucidium
. link: http://www.fanfiction.net/s/8145832/1/Questioning_Desserts
. disclaimer: Các nhân vật không thuộc về Othello.Syndrome, mà hoàn toàn thuộc về Mirai Nikki.
. rating: T
. fandom: Mirai Nikki
. genre: Romance / Humor
. pairing: Akise x Yukiteru
. summary: Akise tới chơi nhà Yukiteru cùng với một hộp bento.



Chữ ký của Ocean Eyes

Tài sản của Ocean Eyes

Tài sản
Tài sản:


sakuraimai
sakuraimai
Hiện:
Gà con
 Gà con
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 167
$C8 $C8 : 137
Điểm cảm ơn Điểm cảm ơn : 9
Ngày sinh Ngày sinh : 14/10/1996
Bài gửiTiêu đề: Re: [FC1] Như i li espresso ấm! [FC1] Như i li espresso ấm! EmptySat Jun 30, 2012 9:45 am
tôi muốn hỏi:
cái rating là gì?


Chữ ký của sakuraimai

Tài sản của sakuraimai

Tài sản
Tài sản:


Ocean Eyes
Ocean Eyes
Hiện:
Hải Âu
Hải Âu
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 1686
$C8 $C8 : 1377
Điểm cảm ơn Điểm cảm ơn : 79
Ngày sinh Ngày sinh : 18/11/1994
Lover Lover : Akitsune Teru
Bài gửiTiêu đề: Re: [FC1] Như i li espresso ấm! [FC1] Như i li espresso ấm! EmptySat Jun 30, 2012 9:49 am
Rating đại loại là giới hạn độ tuổi bạn đọc phù hợp, dựa theo nội dung fic của cô thì rating chắc là K.


Chữ ký của Ocean Eyes

Tài sản của Ocean Eyes

Tài sản
Tài sản:


Butchi
Butchi
Hiện:
Chủ trại gà
 Chủ trại gà
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 3112
$C8 $C8 : 3282
Điểm cảm ơn Điểm cảm ơn : 265
Ngày sinh Ngày sinh : 07/07/1996
Lover Lover : Tiểu Yến
Bài gửiTiêu đề: Re: [FC1] Như i li espresso ấm! [FC1] Như i li espresso ấm! EmptySat Jun 30, 2012 2:09 pm
Trích dẫn :
“ Bởi vì đã đánh mất quá nhiều nên đánh mất thêm cũng không sao
Bởi vì đã tổn thương quá nhiều nên tổn thương thêm cũng không sao
Bởi vì trái tim đã chịu quá nhiều đau đớn nên chịu đựng thêm cũng không sao…”
lời văn trôi chảy mượt mà, nhưng sao có vẻ quen quen thế nào ấy nhể ? [FC1] Như i li espresso ấm! Cffef6a34d0d7470d5a604a55b76c9ab


Chữ ký của Butchi

Tài sản của Butchi

Tài sản
Tài sản:


Okomi Eba
Okomi Eba
Hiện:
Oko-san
Oko-san
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 1301
$C8 $C8 : 550
Điểm cảm ơn Điểm cảm ơn : 8
Ngày sinh Ngày sinh : 01/05/1998
Bài gửiTiêu đề: Re: [FC1] Như i li espresso ấm! [FC1] Như i li espresso ấm! EmptySat Jun 30, 2012 9:14 pm
âu: làm cách nào để đọc qua bài fic là biết ngay thể loại (rating) 34


Chữ ký của Okomi Eba

Tài sản của Okomi Eba

Tài sản
Tài sản:


Sponsored content
Hiện:

Bài gửiTiêu đề: Re: [FC1] Như i li espresso ấm! [FC1] Như i li espresso ấm! Empty



Chữ ký của Sponsored content

Tài sản của Sponsored content

[FC1] Như i li espresso ấm!Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu là tôn trọng người đọc.
* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn là tôn trọng người viết.
* Thực hiện những điều trên là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm a/A trên phải khung viết bài
Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: 

Fanwork

 :: 

Write / Translation

 :: 

Event & Contest

-
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Cookies | Thảo luận mới nhất