Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
3963 Số bài - 20%
[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_vote_lcap[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_voting_bar[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_vote_rcap 
Fullmoon (3963)
3112 Số bài - 16%
[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_vote_lcap[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_voting_bar[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_vote_rcap 
Butchi (3112)
2008 Số bài - 10%
[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_vote_lcap[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_voting_bar[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_vote_rcap 
Mizu_Lucifer (2008)
1867 Số bài - 9%
[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_vote_lcap[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_voting_bar[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_vote_rcap 
Afuro (1867)
1752 Số bài - 9%
[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_vote_lcap[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_voting_bar[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_vote_rcap 
Con Cáo (1752)
1686 Số bài - 8%
[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_vote_lcap[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_voting_bar[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_vote_rcap 
Ocean Eyes (1686)
1645 Số bài - 8%
[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_vote_lcap[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_voting_bar[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_vote_rcap 
Tiểu Yến (1645)
1368 Số bài - 7%
[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_vote_lcap[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_voting_bar[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_vote_rcap 
Kam-tan (1368)
1309 Số bài - 7%
[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_vote_lcap[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_voting_bar[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_vote_rcap 
Anita (1309)
1301 Số bài - 7%
[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_vote_lcap[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_voting_bar[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc I_vote_rcap 
Okomi Eba (1301)

Các bài gửi mới nhấtNgười gửi cuối
ENKA
ENKA
Butchi
Cà Chua
Butchi
Butchi
Butchi
Ocean Eyes
Ocean Eyes
Ocean Eyes

[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khócXem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Tác giả

clampvn
clampvn
Hiện:
Gà con
 Gà con
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 118
$C8 $C8 : 73
Điểm cảm ơn Điểm cảm ơn : 66
Ngày sinh Ngày sinh : 07/09/1991
Bài gửiTiêu đề: [Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc [Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc EmptyFri Dec 09, 2011 8:12 pm
SHIRAHIME SYO - THẾ GIAN KHÓC

"Tuyết là nước mắt của Shirahime Syo"
"Không! Tuyết là nước mắt của con người"
̀

[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc Shirahime.Syo.88203


Tháng 10 đã sắp trôi qua cuốn theo luôn cả sức nóng mùa hè còn sót lại. Một mùa đông nữa lại đến mang theo hơi lạnh ẩm ở khắp mọi nơi. Và có lẽ sẽ chẳng có lúc nào hợp như lúc này để đọc Shirahime Syo, cảm nhận một chút hơi lạnh của mùa đông phảng phất trong khung tranh đẹp đến nao lòng.

Không đầy ắp sắc màu như mùa xuân, không chan hòa ánh nắng như mùa hạ, cũng chẳng nhuốm màu lá rơi như mùa thu
Shirahime Syo chỉ mang một màu trắng bàng bạc đầy u ẩn
Màu của tuyết…
Tràn ngập không gian…
Liêu trai
Và cô tịch
Shirahime không chìm đắm trong bị thương, không nặng nề cảm xúc.
Chỉ có nỗi đau như hòa tan vào tuyết, phủ trắng khắp không gian, nhẹ nhàng bóc tách từng lớp cảm xúc của con người tới tận cùng của trái tim,
Ba câu chuyện…
Nhẹ nhàng mà da diết…
Như hơi lạnh của tuyết thấm sâu và từng ngõ ngách của tâm hồn…

Garou no Yama - Wolf Mountain
Câu chuyện đầu tiên mở ra một thế giới chỉ tràn ngập sắc tuyết
Gió thổi mạnh
Tuyết rơi kín trời
Không gian trắng xóa
Chỉ có Fubuki ôm một mối hận giết cha đi đến nơi chốn hoang vu ấy.

“Con sói màu của đêm tói, con sói ăn thịt người
Cha con đã bị con sói trên núi sát hại”


Báo tuyết mịt mù làm cô kiệt sức, cô không nhìn thầy gì, chẳng nghe thấy gì. Tuyết lạnh và cô không thể chống đơ nổi đàn sói hung dữ, Fubuki gục ngã, chỉ kịp nghe thấy một thanh âm vang lên ...

“Tiếng tru của nó..?
Nó kia rồi, màu của bóng tối”


Tuyết vẫn rơi, gió vẫn thổi và… cô vẫn sống
Con sói đã cứu sống cô, không chỉ một mà là hai lần,

“Nó không thể là kẻ giết cha được, có lẽ đó là con sói khác.”

Cười…
Ngây thơ quá sao cô? Hay cô chỉ tự lừa dối mình để chìm đắm trong những ngày hạnh phúc?
Cô ôm ấp chút hi vọng mong manh rằng nó không phải là kẻ giết cha, rằng nó chẳng hung dữ như lời đồn đại, rằng cô và nó là bạn

Cô sống với nó suốt những ngày đông giá lạnh,
Một kẻ lạc trong hận thù như cô lại quấn quít không rời với một con sói bị coi là ác quỷ như Inuki
Lạ lắm phải không? Hai linh hồn tưởng như không thể hòa hợp ấy lại đẹp tới lạ thường khi ở bên nhau
Tiếng cười vang vọng ở nơi chốn hoang vu ấy sao mà hạnh phúc, mà trong trẻo đến kỳ diệu…

“Con sói có đôi mắt màu nâu, chắc hẳn mày buồn lắm khi không có một cái tên, tao sẽ đặt tên cho mày nhé…
Inuki”
“Tao muốn sống với mày”


Rồi một ngày, tuyết ngừng rơi, gió ngừng thổi, Shirahime ngừng khóc và một tiếng súng vang lên
Thê lương
Thê lương…
Có quá nhiều thứ đã kết thúc trong tiếng súng đó…

"Chúng con đã sống với nhau, nó đã cứu con".
"Đó chỉ là một giấc mơ thôi".

Cười đau.
Sói giết người chỉ để sinh tồn. Người giết sói là để trả thù, để tiêu khiển? Ai giống thú hơn?
Fubuki ôm xác Inuki trong tay,
Con sói đấy là kẻ thù giết cha cô đấy.
Kẻ thù trong vòng tay, ướt đẫm máu. Lời thề khi xưa đã thành hiện thực
Thỏa mãn không cô? Hạnh phúc không cô? Thanh thản không cô?
Cô hét…
Bất lực…
Đau đớn…
Mọi vật biến mất, chỉ còn màn đêm đen đặc bao phủ cùng với nỗi buồn không thể nào chia sẻ
Bóng tối nhấn chìm mọi thứ
Cả thù hận
Cả yêu thương
Cả máu và nước mắt
Cả những thanh âm cất lên trong day dứt
Nỗi đau xét toạc lòng người, hiển hiện và hòa cùng với bóng tối, rõ ràng tới mức có thể chạm vào được
Tuyết lại rơi
Shirahime lại khóc sao? Nếu cô khóc, Shirahime à, cô khóc cho ai?…


Khung hình mới lại hiện ra, một đóa hoa trắng, trắng tới trong suốt – hoa băng…
Hoa băng?
Ừ!
Lạnh không?
Không biết, chỉ biết rằng, hoa băng … cũng là hoa đợi, đợi đến ngàn năm, đợi đến vô cùng…
Và ở nơi nào đó, bên hồ nước lạnh và trong như những cánh hoa ấy, dưới màn tuyết trắng xóa cả không gian, có hai con người sắp phải chia lìa…

“Em không nói anh đừng đi sao?”
“Dù em có nói gì anh cũng sẽ đi phải không?”
“Em sẽ không khóc. Ngay cả khi em khóc, anh cũng sẽ ko quay lại, vẫn vậy thôi”


Vô tình!
Vô tình quá sao cô? Dẫu biết khóc chỉ là vô ích, nhưng nên lắm chứ một dòng lệ dành cho người yêu dấu.
Nhưng…
Là vô tình sao khi đôi mắt kia vương đầy lưu luyến

Lời người thoáng nhẹ bên tai, giọt nước nóng thổi, mặn nồng rơi xuống trên ngực áo người. Cuối cùng Kaya, người con gái mạnh mẽ ấy cũng phải đổ lệ…

“Kaya, anh sẽ trở về”
“Hãy để em thề với chiếc hồ này, nơi mà nước không bao giờ ấm áp ngay cả vào mùa xuân…
Em sẽ chờ đợi anh không thay đổi…
…Nếu sự sống rời bỏ em, hãy để em trở thành một bông hoa, và em có thể tiếp tục chờ anh trở về…mãi mãi…”


Kể từ cái ngày định mệnh đó, đã hơn 30 năm trôi qua…
30 năm, quá ngắn so với đất trời nhưng cũng quá dài với con người, đặc biệt là với một người con gái…
30 năm, thời gian hờ hững trôi qua trong câm lặng
Và 30 năm sau, cũng chính trên cái thảm tuyết trắng tới tận cùng ấy, in dấu giày của một người đàn ông đã bị lấy mất vẻ thanh xuân. Chàng trai ngày xưa kia ư? Chẳng còn ai có thể nhận ra nữa, thời gian dường như có thể tàn phá mọi thứ, và người đó cũng không phải là ngoại lệ. Trên khuôn mặt ngày nào giờ đã in hằn những vết nhăn và chiếc gậy chống cắm sâu vào tuyết theo từng bước chân người…
Thật tàn nhẫn…
Thời gian thật tàn nhẫn, quá tàn nhẫn với con người. Còn cô thì sao, 30 năm rồi đấy, Kaya à, cô đã ra sao sau ngần ấy năm đợi chờ mòn mỏi?

“ Tôi không tin rằng Kaya yêu dấu vẫn còn chờ đợi tôi…
Vậy…
…sao tôi vẫn còn đi về hướng chiếc hồ đó?”


30 năm, lời hứa ngày nào có ngàn bông tuyết chứng giám. Cảnh vật vẫn như xưa, vẫn là một không gian đắm chìm trong tuyết trắng u tịch và hư ảo, vẫn còn đấy hồ nước xưa – cái hồ nước mà “ngay cả mùa xuân, vẫn đủ lạnh để lấy mạng bất cứ sinh vật nào rơi xuống đó”. Nhưng…
Người ấy thì sao?
Cô đâu rồi, Kaya?
Cô đã hứa sẽ đợi chờ anh, sẽ đón anh trở về bên chiếc hồ này.
Hi vọng… để rồi tuyệt vọng. Kaya không có ở đây!

“Có lẽ cô ấy đã yêu một người đàn ông khác và đang sống hạnh phúc…”


Thất vọng?
Đương nhiên, lời hứa ngày nào của cô với anh đã tan vỡ
Giận dữ?
Không, chỉ là chút thở dài…

“Ngày ấy em mới 17 tuổi, và 30 năm là một khoảng thời gian quá dài”

Có lẽ như thế là tốt hơn với người anh yêu.

Tuyết lại rơi…

“Lúc tuyết rơi là lúc Shirahime đang khóc”

Khóc vì anh sao?
Có phải khóc vì anh không?

Anh bỗng giật mình nhìn vào mặt nước…
Ôi! Kaya! Kaya của anh! Hơn 30 năm trôi qua, cô vẫn giữ được nét yêu kiều ngày ấy, và… lời hứa năm nao cũng được cô giữ trọn. Kaya, đóa hoa băng dưới mặt nước kia quanh năm lạnh giá.
Lệ rơi hòa vào tuyết! Anh đã tưởng cô không còn chờ đợi mình nữa, thế mà…
Mặn…
Cay…
Đắng…
Câu hẹn ước xưa kia chưa bao giờ bị phá vỡ, vậy mà vẫn đắng tới tận cùng, vẫn đau tới thấu tim. Anh gọi Kaya, gọi, gọi mãi, gọi tới khi giọng lạc đi

Anh khóc
Và tôi cũng khóc…
Đóa hoa ấy nào nghe thấy. Bàn tay đưa ra cũng bị mặt băng vô tình ngăn lai.
Lạnh! Lạnh quá!
Cái lạnh đóng băng cả tâm hồn! Băng có thể lạnh đến thế sao?
Nỗi đau tràn ra cả không gian, nhuốm màu u uất. Chỉ có giọng cô gái kia văng vẳng hòa trong màu tuyết:

“Hãy để em thề với chiếc hồ này, nơi mà nước không bao giờ ấm áp ngay cả vào mùa xuân…
Em sẽ chờ đợi anh không thay đổi…
…Nếu sự sống rời bỏ em, hãy để em trở thành một bông hoa, và em có thể tiếp tục chờ anh trở về…mãi mãi…”


Hoa băng nở rồi
Kouri no Hana kết thúc rồi!
Nhưng thứ bi ai nhẹ như tuyết mà lạnh như băng ấy, bao giờ mới dừng…


Một câu chuyện kết thúc trong màn tuyết để rồi mở ra một màn tuyết mới…
Vẫn là con đường trở về quề cũ ngập trong tuyết, người con trai từ chiến trường trở về lạc lối trong cái không gian chìm trong sắc trắng
Tuyết ở mọi nơi, gió thổi điên cuồng. Đói, khát, mệt lả và lạnh, đó là tất cả những gì chàng thanh niên ấy còn có thể cảm nhận.

1 đôi hạc trắng âu yếm nhau trong nền tuyết trắng tinh. Mắt chạm mắt...
Ghen ghét
Đố kị…
Đôi hạc đó quá hạnh phúc, quá yên bình, còn chàng? Vượt qua đia ngục chiến tranh để đến với một địa ngục khác sao?
Chàng là người, ấy thế mà chẳng được bằng cái loài động vật thấp hèn ấy!
Tức giận!
Không muốn! Chàng không muốn thấy chúng hạnh phúc trong khi chàng đang đắm mình trong đau khổ và sợ hãi.
Không muốn! Và chàng đã giương cung phá vỡ đi cái hạnh phúc nhỏ bé ấy. Con hạc đực bị trúng tên, con hạc cái hụt hẫng, ngẩn ngơ bên xác chồng. Người con trai ấy cất bước…

Rồi rất lâu sau, anh vẫn mỏi mòn đi trong cái không gian chỉ độc mỗi tuyết ấy. Chợt thấy xa xa có một vật gì…
Một con hạc bị trúng tên nhưng đầu nó khong còn nữa. Vậy là mấy ngày qua, anh chỉ đi vòng quanh rồi trở về chốn cũ?
Hi vọng vỡ tan thành từng mảnh. Tuyệt vọng chiếm lĩnh mọi ngóc ngách của tâm hồn…
Yukino. Cô gái ấy vẫn đang chờ. Nhưng, có lẽ anh phải thất hứa thôi, có lẽ anh sẽ chẳng bao giờ có thể trở về được nữa
Đau!

Tuyết sắp vùi lấp thân hình mệt lả đang nằm gục ấy, chỉ còn đôi mắt là vẫn ngước nhìn vạn vật trong vô vọng.
Một người phụ nữ, tóc trắng bạc và đôi cánh hạc đẹp đến tuyệt vời đang đứng bên cạnh anh từ bao giờ mà anh chẳng hay.
Tử thần sao?
Hay thiên thần?
Chẳng còn gì quan trọng nữa, tất cả đã kết thúc rồi!
Lặng im không nói, người phụ nữ có cặp mắt u buồn ấy chỉ về một hướng, Và anh cũng giật mình khi thấy tay kia của người ấy ôm một thứ… 1 chiếc đầu lâu!
Choàng tỉnh!

“Tôi sẽ không chết! Tôi thề sẽ không chết! Tôi đang trở về với Yukino!


Lê bước theo hướng người phụ nữ vừa chỉ. Con người là vậy, chỉ cần một hi vọng, một ảo tưởng, dù có mong manh đến đâu, dù có hư ảo đến thế nào, thì vẫn quá đủ để đốt lên một ngọn lửa trong đêm tối bế tắc.
Cô ấy muốn anh thấy điều gì? Cô ấy muốn anh cảm nhận cái gì? Mặc kệ, anh không còn hi vọng gì để bám lấy ngoài cái giấc mơ ấy, anh chẳng còn gì để sợ, để mất nữa, thế nên, anh lại đi, đi mãi…

Rồi một vật lại hiện ra ở phía xa, anh bước đến gần. Quyết tâm kếm thức ăn để vượt qua những ngày gió tuyết khiến chiếc cung của anh giương lên một lần nữa…
Lần thứ nhất, nó phá đi hạnh phúc nhỏ nhoi
Lần thứ hai, nó sẽ làm tan vỡ cái gì đây?
Không gì cả!
Cái hình bóng anh nhìn từ phía xa ấy chỉ là một con hạc nữa…
…Nhưng
Dưới cánh con hạc đó lại là một cái đầu lâu của 1 con hạc khác!
Hai tiếng “thức ăn” vụt biến khỏi đầu anh

Rơi rơi…
Không chỉ mỗi tuyết, mà còn là nước mắt hối hận.
Trên nền tuyết trắng u buồn in bóng một chàng trai đang ôm xác một con hạc và thì thầm lời xin lỗi. Cùng lúc đó, thôn làng hiện ra dưới mắt anh, anh biết rằng, mình đã có thể trở về. Ôm con hạc thật lâu, lệ ướt đôi cánh trắng...
Và tuyết lại in dấu một con người sắp trở về quê cũ.

“Hiyoku no Tori trôi qua, để lại một dư vị nhằn nhặn đắng. Trong tâm thức in dấu một vệt dài những buồn thương bàng bạc, nhè nhẹ, nhưng lạnh đến tê tái và nhức buốt.” (By acc)

Ba câu chuyện trôi qua trong tuyết như những bài học nhẹ nhàng mà sâu sắc. Nếu như Inuki trong “Garou no Yama” biết “chuộc lỗi” thì con hạc trắng trong Hiyoku no Tori lại biết thứ tha, và với Kouri no Hana, đóa hoa băng Kaya lại khắc sâu trong ta hai tiếng thủy chung đầy ân nghĩa.
Mở đầu là tuyết để rồi kết thúc vẫn lại là tuyết, hình ảnh Shirahime xuất hiện rải rác từ những trang đầu của mỗi câu chuyện cho tới những trang cuối cùng như một lời nhắc nhở

“Tuyết là nước mắt của Shirahime Syo”

Phải không?

“Không! Tuyết không phải nước mắt của ta!
Tuyết là nước mắt của loài người!


Ừ, phải rồi, Shirahime chẳng nhỏ lệ vì ai cả, chỉ có còn người làm tổn thương nhau và tự làm đau chính mình, để rồi lại cùng khóc, cùng chữa lành vết thương cho nhau mà thôi.

-------------------------------

P/S: Bài này viết bắt đầu chấm bút vào tháng 8 và giẫm chân tại chỗ tới tháng 10, thế nên đương nhiên là mạch cảm xúc sẽ vô cùng bất ổn và không trau chuốt
Cvn cũng ko biết nên gọi đây là feeling ko nữa, viết về Shirahime Syo nói riêng và truyện của Clamp nói chung, lúc nào cũng thấy thiêu thiếu một thứ gì đó. Mọi người vào đọc và cho ý kiến nha. Thanks trước ^^~


Chữ ký của clampvn

Tài sản của clampvn


Jun_Máu_Kudo_kun
Jun_Máu_Kudo_kun
Hiện:
Gà chọi
 Gà chọi
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 378
$C8 $C8 : 461
Điểm cảm ơn Điểm cảm ơn : 0
Ngày sinh Ngày sinh : 13/10/1996
Bài gửiTiêu đề: Re: [Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc [Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc EmptyFri Dec 09, 2011 8:14 pm
Chệp
Đừng nói là lại đọc onl nga~



Chữ ký của Jun_Máu_Kudo_kun

Tài sản của Jun_Máu_Kudo_kun

Tài sản
Tài sản:


clampvn
clampvn
Hiện:
Gà con
 Gà con
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 118
$C8 $C8 : 73
Điểm cảm ơn Điểm cảm ơn : 66
Ngày sinh Ngày sinh : 07/09/1991
Bài gửiTiêu đề: Re: [Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc [Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc EmptyFri Dec 09, 2011 8:34 pm
@Jun: Bộ này nếu nhớ ko nhầm thì từng xb dưới tên Bà Chúa Tuyết thì phải
link:http://truyen.vnsharing.net/Truyen/Shirahime-Syo


Chữ ký của clampvn

Tài sản của clampvn


Kam-tan
Kam-tan
Hiện:
.
.
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 1368
$C8 $C8 : 1290
Điểm cảm ơn Điểm cảm ơn : 92
Ngày sinh Ngày sinh : 21/11/1997
Bài gửiTiêu đề: Re: [Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc [Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc EmptySat Dec 10, 2011 10:24 am
Truyện này tớ có post online bên C8 cũ đó =x=

Cái này oneshot ~ ngắn mà ` không dài đâu



Chữ ký của Kam-tan

Tài sản của Kam-tan

Tài sản
Tài sản:


Rin
Rin
Hiện:
Rin
Rin
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 455
$C8 $C8 : 1188
Điểm cảm ơn Điểm cảm ơn : 7
Ngày sinh Ngày sinh : 11/02/1997
Bài gửiTiêu đề: Re: [Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc [Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc EmptySat Dec 10, 2011 1:01 pm
Dường như chị cnv sinh ra là để viết feeling,hay lắm ạk


Chữ ký của Rin

Tài sản của Rin

Tài sản
Tài sản:


Butchi
Butchi
Hiện:
Chủ trại gà
 Chủ trại gà
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 3112
$C8 $C8 : 3282
Điểm cảm ơn Điểm cảm ơn : 265
Ngày sinh Ngày sinh : 07/07/1996
Lover Lover : Tiểu Yến
Bài gửiTiêu đề: Re: [Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc [Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc EmptyFri Apr 19, 2013 3:34 pm
Shirahime Syo - bao lâu mới nhìn lại một lần, cảm xúc lạnh lẽo, tình yêu bị vùi lấp trong tuyết lạnh.

Và Cvn chính là ng đã khơi gợi lại cái cảm xúc ấy trong Shirahime Syo qua bài cảm nhận. Vừa đau đớn, chua chát lại lạnh băng :"3

Viết chưa xúc tích nhưng cảm xúc được dâng lên đỉnh điểm, đúng như cảm xúc khi đọc manga nguyên gốc. :"3

Quá nhiều câu xuống hàng ko lý do, nhưng tất cả đều là những câu văn cảm nhận từ đáy lòng, làm ng xem cảm nhận được tình yêu chớm nở bị vùi lấp trong đó :"3

How sweet ~ <3


Chữ ký của Butchi

Tài sản của Butchi

Tài sản
Tài sản:


Sponsored content
Hiện:

Bài gửiTiêu đề: Re: [Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc [Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khóc Empty



Chữ ký của Sponsored content

Tài sản của Sponsored content

[Feeling] Shirahime Syo - Thế gian khócXem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu là tôn trọng người đọc.
* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn là tôn trọng người viết.
* Thực hiện những điều trên là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm a/A trên phải khung viết bài
Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: 

Fanwork

 :: 

Review

 :: 

Anime - Manga

-
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất